Thơ lắp ghép về Nhân văn Giai phẩm
Le Tran Hai’s facebook,
23/12/2014
Có lúc
một mình một dao giữa rừng đêm không sợ hổ
Chị bảo
đứa nào tìm được lá diêu bông
Tây Tiến
đoàn binh không mọc tóc
Đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Tôi chỉ viết trên giấy có kẻ dòng
Có lúc
ban ngày nghe lá rụng sao hoảng hốt?
Em đi
trong mưa
cúi đầu
nghiêng vai
Quất mãi nước sôi
Trà đau nát bã
Từ thuở ấy
Em cầm chiếc lá
Khóc những người bay không có chân trời
Có lúc
Nước mắt không thể chảy ra ngoài được
Giàn trầu già
Khua những át cơ rơi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét