Thử tưởng tượng truyện hay phim về Trần
Hưng Đạo
Cavenui’s blog-15/5/2010
Trần
Hưng Đạo là 1 nhân vật lịch sử vĩ đại của dân tộc, được nhân dân tôn thờ: Đức
Thánh Trần.
Những
anh hùng chống giặc ngoại xâm của ta có nhiều, nhưng Đức Thánh Trần được tôn
thờ hơn cả, một phần vì kẻ chiến bại dưới tay Ngài là 1 đế quốc to- Nguyên
Mông-hùng mạnh hơn nhiều tập đoàn xâm lược khác, song phần lớn vì Ngài đã gạt
bỏ những hiềm khích cá nhân, những bất hòa dòng họ, đã tuyệt đối trung thành
với vua Trần-những người mà cha Ngài mang hận để đoàn kết toàn quân toàn dân ta
đi tới thắng lợi cuối cùng.
Đó
là 1 sự thật lịch sử mà không 1 sử gia nào dù cấp tiến đến đâu, dù “xét lại”
đến mấy có thể chối bỏ. Và sự thật lịch sử này rất cần tôn trọng trong những
tác phẩm văn nghệ tử tế mang đề tài lịch sử Trần Hưng Đạo.
Nhưng
ở cái thời xa xưa ấy, bản thân Ngài đã nghĩ gì, đã tính toán điều gì, đã trăn
trở dằn vặt thế nào trước khi đi đến quyết định không vặt lại ngôi vua để trả
thù cho cha, lại là điều sử không chép, chúng ta không ai biết được. Mà vì không ai biết để có thể đưa ra 1 đáp án duy nhất
đúng thì ai cũng có quyền giải thích theo cách của mình, miễn sao có lý.
Cách giải thích thứ nhất, lý tưởng nhất, an toàn nhất
song cũng phi nhân (tước bỏ những tính toán rất người trong 1 con người) nhất:
Ngài đích thực là 1 vị thánh, Ngài suốt đời vì nước vì non, Ngài hy sinh cả
cuộc đời mình cho nụ cười trẻ thơ Đại Việt, Ngài tuyệt đối không nghĩ đến cá
nhân, không nghĩ đến mối thù của người cha mà đem so nó với niềm hạnh phúc của
người dân Đại Việt dưới chế độ tốt đẹp của cha con Trần Thánh Tông-Trần Nhân
Tông là vô cùng nhỏ bé. Ý nghĩ vặt ngôi vua, ý nghĩ trả thù cho người cha tội
nghiệp tuyệt nhiên không xuất hiện trong đầu Ngài. Vua Trần tốt, ta phải giúp
họ để đưa nước Đại Việt ta sánh vai các cường quốc năm châu, nhân dân Đại Việt
ta độc lập tự do hạnh phúc-suốt đời Ngài chỉ nghĩ vậy. Cách giải thích này được
chúng ta hào hứng chấp nhận, trong thời buổi ô trọc này đôi khi chúng ta cần
những vị Thánh. Nhưng nếu theo cách giải thích này mà viết truyện làm phim thì
truyện hay phim khó mà hay được.
Cách giải thích thứ hai đời hơn. Ý nghĩ trả thù đã nhiều
lần xuất hiện trong đầu Ngài, những kế hoạch cướp ngôi vua đã vài lần được dàn
dựng, Ngài đã vài lần tuốt gươm ra. Thế nhưng cứ mỗi khi thời cơ thuận tiện
nhất xuất hiện thì Ngài lại dừng lại, một cái gì đó lớn lao hơn đã ngăn cản
Ngài làm điều trước đó ít phút Ngài định làm. Ở cuộc xung đột nội tâm dữ dội
trong Ngài, quốc gia dân tộc đã thắng, tham vọng và thù hận cá nhân đã thua.
Nếu đúng như vậy thì Trần Hưng Đạo vừa vô cùng vĩ đại, vừa đích thực là 1 con
người. Và nếu theo cách giải thích này thì phim hay truyện có nhiều khả năng sẽ
hay. Thử tưởng tượng 1 bộ phim về Trần Hưng Đạo theo kiểu kiếm hiệp: Ngài và
Trần Quang Khải đấu kiếm trên những đỉnh núi, bay từ đỉnh núi này sang
đỉnh núi kia, dưới chân núi là biển cả có 1 tuyệt sắc giai nhân đang nằm ngủ.
Cả 2 đều võ nghệ siêu phàm, màn đấu võ thật đỉnh Cavenui không mô tả được. Thế
rồi Trần Quang Khải nhắm nghiền mắt lại đợi nhát kiếm cuối cùng kết liễu đời
mình, người đã nhận thua. Cũng như Trần Quang Khải, khán giả hồi hộp đợi nhát
kiếm đó. Nhưng không có. Trần Hưng Đạo đã dừng tay. Để rồi màn đấu võ cuối phim
là 2 đức ông họ Trần song kiếm hợp bích đấu với quân Nguyên, cũng trên những
đỉnh núi ngày nọ… Cavenui có thể tài trợ cho 1 bộ phim như thế.
Cách giải thích thứ ba là cách giải thích
phản-anh-hùng-ca từ phía những sử gia chủ trương thuần lý, Trần Hưng Đạo không
cướp ngôi vua vì theo tính toán của Ngài, đấy là 1 giải pháp dở. Là 1 con người
chính trị kiệt xuất, Trần Hưng Đạo hiểu rằng Ngài có thể đoạt được ngôi vua, nhưng
cái giá phải trả là 1 sự tổn thất nặng nề về lực lượng để rồi khi đối diện với
quân xâm lược Nguyên-Mông sau đó, với 1 lực lượng đã nhiều sứt mẻ, ngôi vua của
Ngài không có nhiều cơ hội sẽ giữ được. Sau khi đánh bại Nguyên-Mông, Trần Hưng
Đạo lại hiểu rằng Ngài có đủ bổng lộc, quyền hành… và quan trọng hơn, Ngài đang
có cơ hội trở nên bất tử, trở thành 1 vị Thánh, mà vị Thánh thì to hơn ngôi vua
nhiều nên vấn đề cướp ngôi không đặt ra nữa. Thật ra, ai biết được đức thánh
Trần đã tính toán điều gì nên Cavenui có thể chấp nhận giả thiết này và vẫn coi
Trần Hưng Đạo là 1 nhân vật lịch sử vĩ đại như thường. Nhưng có lẽ số đông
không có quan điểm như thế, giả dụ cách giải thích rất chi là phản anh hùng này
được đưa vào phim, nhiều khả năng bộ phim sẽ bị ném đá tơi bời bởi nó xúc phạm
những tình cảm thiêng liêng của đông đảo dân chúng. Cavenui chắc chắn sẽ xem
phim, nhưng tài trợ cho bộ phim này thì hổng dám đâu.
Đấy chỉ là 3 trong nhiều cách giải thích về 1 chi tiết
trong đời hoạt động cách mạng của Trần Hưng Đạo. Có thể còn nhiều cách giải
thích khác nữa, và có thể còn nhiều chi tiết thú vị khác nữa. Nói chung phim
truyện lịch sử nếu muốn hay thì nên tập trung vào những điều còn bỏ trống trong
sử. Không có đáp án từ các sử gia mới có chỗ cho sự tưởng tượng của người làm
nghệ thuật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét